Trong cuộc sống, không phải ai cũng may mắn sinh ra trong một gia đình có đầy đủ cha mẹ, được nuôi dạy, được yêu thương. Em có một người bạn hoàn cảnh không may mắn, thiếu thốn tình cảm của cha mẹ từ nhỏ, đó là bạn Giàng Thị Dê hiện đang học chuyên ngành Thiết kế thời trang, Khoa Mĩ thuật ứng dụng trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội. Nhưng rồi lại cũng có không ít những người có tấm lòng nhân hậu, sẵn sàng giúp đỡ những bạn hoàn cảnh đáng thương. Em rất tự hào vì có một người mẹ nhân hậu như vậy. Mẹ em tên là Nguyễn Thị Kim Hạnh, ở số nhà 78 phố Huế, quận Hai Bà Trưng, thành phố Hà Nội. Câu chuyện về mẹ em và bạn Giàng Thị Dê khiến em vô cùng cảm động, cũng là hai tấm gương sáng cho em noi theo để phấn đấu mỗi ngày.
Bạn Giàng Thị Dê bằng tuổi em. Lần đầu tiên em gặp bạn là vào năm em học lớp 4. Hồi đó em theo mẹ tham gia đoàn thiện nguyện ở một xã khó khăn thuộc tỉnh Yên Bái. Bạn Dê là một trong những học sinh được nhận đồ từ thiện của đoàn.
(Hình ảnh mẹ Nguyễn Thị Kim Hạnh trong các hoạt động từ thiện)
Khi đoàn đến nhà thăm bạn Dê thì đúng lúc đang diễn ra tang lễ cho bố bạn. Mẹ bạn đã bỏ đi từ lâu về trước nên nhà chỉ có bạn và anh trai chịu tang bố. Bố bạn không may qua đời do mắc bệnh nan y. Trong đám tang em thấy ánh mắt bạn đượm buồn. Có lẽ vì hoàn cảnh vốn khó khăn, giờ đây người trụ cột trong gia đình cũng không còn, rồi đây tương lai của hai anh em sẽ ra sao? Với một đứa trẻ học lớp 4 việc tự phải lo cho cuộc đời của mình quả thật là một việc quá sức. Cảnh tượng đáng thương khiến em và mọi người trong đoàn không khỏi rơi nước mắt.
Ngày đó, sau khi dự đám tang, em và mẹ đi quanh tham quan ngôi nhà của bạn Giàng Thị Dê. Ngôi nhà dân tộc cũ nát, tồi tàn, bên trong chẳng có đồ vật gì quý giá nhưng có một điều gây ấn tượng sâu sắc với mẹ em đó là ở góc học tập của Dê có treo rất nhiều bức tranh với nét vẽ rất hồn nhiên và tinh tế. Hỏi chuyện thêm mẹ em mới biết là Dê có năng khiếu vẽ, bạn rất thích vẽ và mong muốn được đi học biết bao. Nhưng với hoàn cảnh hiện nay, nhiều khả năng bạn không được đi học nữa. Mẹ em là một nhà thiết kế thời trang nên đã động lòng trước năng khiếu của Dê. Vì thương bạn, vì không muốn một năng khiếu bị chôn vùi nên ngay khi đó mẹ đã quyết định nhận nuôi Dê. Bạn vẫn còn anh trai, còn người thân ở quê nên không theo mẹ em về Hà Nội ngay mà vẫn ở lại đi học ở quê. Mẹ em chi trả hết các khoản phí học tập và hàng tháng đều đặn gửi tiền lên cho bạn có tiền ăn học, có quần áo mới. Bạn cũng thường xuyên viết thư hoặc gọi điện xuống trò chuyện với gia đình em. Mỗi lần nhận được tin từ bạn, biết cuộc sống của bạn rất ổn, bạn học tập tốt là cả nhà em đều rất vui. Dịp nghỉ hè hàng năm mẹ đều đưa em lên quê thăm Dê. Dần dần Dê đã trở thành một người bạn của em, một niềm niềm vui, một thành viên không thể thiếu của gia đình em.
Mẹ em đã thống nhất với Dê là khi bạn học hết lớp 9 sẽ đón bạn về Hà Nội để bạn học nghệ thuật, ngành thiết kế thời trang theo đúng năng khiếu của bạn. Em ngày đêm mong nhanh đến lúc Dê về nhà em ở hẳn để chúng em tiện trò chuyện, tâm sự, chơi đùa cùng nhau. Năm 2023, bạn đã chuyển về sống với gia đình em. Từ nơi đồi núi, dân tộc hẻo lánh chuyển đến thành phố, phải học cách thích nghi là một khó khăn lớn với bạn nhưng được sự giúp đỡ của gia đình em dần dần bạn cũng đã tự tin hơn. Mẹ em đăng ký cho bạn học luyện vẽ để thi vào ngành thiết kế thời trang của trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội, nơi em đang theo học. Dê ôn luyện rất chăm chỉ và quyết tâm vì đó là ước mơ của bạn, cũng là cơ hội để bạn có cuộc sống tốt đẹp hơn và để không phụ tấm lòng của mẹ em.
Thực tế gia đình em cũng không phải quá khá giả. Bố em ốm yếu nên mẹ là người lao động chính của gia đình. Mẹ em là nhà thiết kế, có một cửa hàng may đo nhỏ, thu nhập cũng chỉ đủ để lo cho gia đình và nuôi hai con ăn học. Từ nhỏ em đã ấn tượng về mẹ là một người luôn vất vả, lam lũ, tất bật với công việc và không có nhiều thời giờ được nghỉ ngơi. Ấy vậy mà mẹ vẫn chắt chiu để cưu mang thêm một người con nuôi là Dê. Mẹ đối xử với Dê rất tốt, coi bạn như con ruột, mua cho chúng em cái gì mẹ đều mua cho Dê cái đó, không để cho bạn phải tủi thân, thiệt thòi. Đáp lại Dê cũng vô cùng ngoan ngoãn để mẹ em vui lòng.
Nhờ sự nỗ lực và quyết tâm, Dê đã thi đỗ vào trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội. Mẹ em mừng lắm khi bao công sức bỏ ra đã không uổng phí. Mẹ em muốn cho bạn vừa học chuyên ngành vừa học văn hóa như em nhưng Dê chỉ xin học chuyên ngành vì bạn muốn dành một nửa thời gian để đi làm thêm vừa trau dồi kỹ năng thiết kế vừa có thêm thu nhập để tự trang trải một phần cuộc sống. Vì thế một buổi Dê đi học, một buổi bạn làm nhân viên ở cửa hàng may của mẹ em. Dự tính của bạn là bao giờ học xong chuyên ngành và đi làm có thu nhập tốt hơn bạn sẽ tự học bổ túc văn hóa và thi tốt nghiệp lớp 12. Ý chí, nghị lực của Dê khiến em rất khâm phục. Dù sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn nhưng bạn luôn phấn đấu để có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Giờ đây, Giàng Thị Dê đã tự tin là một sinh viên của trường Cao đẳng Nghệ thuật danh tiếng ở thủ đô. Bạn luôn cố gắng học tập nghiêm túc nên thành tích của bạn khá tốt. Ngoài ra em thấy bạn thay đổi khá nhiều so với trước, trông bạn vui vẻ, hạnh phúc hơn, cười nói nhiều hơn và cũng cao lớn, xinh đẹp hơn.
(Một số hình ảnh của bạn Giàng Thị Dê chụp cùng mẹ và gia đình em)
Là người chứng kiến toàn bộ câu chuyện em thấy thật cảm động. Giàng Thị Dê là tấm gương sáng cho em noi theo, là động lực giúp em biết vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Còn mẹ em cũng là tấm gương sáng cho em học tập về tấm lòng nhân ái, biết yêu thương, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Đó là hai người tốt khiến em luôn tin tưởng vào những điều tốt đẹp và kì diệu sẽ đến với mỗi người trong cuộc sống, tin tưởng rằng dù là những người xa lạ nhưng vẫn có thể quan tâm đến nhau, trao cho nhau tình yêu thương để cuộc sống này luôn luôn tràn ngập niềm vui, tiếng cười.
Tác giả: Vũ Nguyễn Hà Anh
Khoa Văn hóa phổ thông
Trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội